Chủ Nhật, 1 tháng 6, 2014

Tin tưởng


Khi một người đàn ông nói yêu bạn, thì chưa hẳn đã yêu. Nhưng khi họ đã nói không yêu, thì nhất định là không yêu.

Anh là người đầu tiên tôi nguyện ý hết lòng tin tưởng. Không may thay, anh cũng là người triệt để lấy đi nơi tôi sự tin tưởng vào đàn ông. Hoặc là, họ có thể thật lòng với tất cả mọi người, trừ tôi. Nếu không thì tại sao ngay cả anh cũng đối xử với tôi như vậy?

Yêu đương đủ để không còn nông nổi, tôi thật thà tin tưởng anh, tin vào những lời nói yêu thương của anh, tin rồi để đó, không hi vọng, không mong đợi. Đơn giản chỉ vì tôi nhận ra, nhìn thấu người khác lừa dối mình, hay nghi ngờ người khác đều không dễ chịu gì. Nên tôi lựa chọn tin tưởng đơn giản là để bản thân cảm thấy thoải mái mà thôi. Nhưng cuối cùng, lừa dối vẫn là lừa dối, đau lòng vẫn là đau lòng, và ra đi thì vẫn phải ra đi.

Tôi không cần anh yêu tôi, cũng không cần anh chỉ nhìn về phía tôi, tôi chỉ cần anh hiểu tôi như trước giờ là đủ rồi. Nhưng trớ trêu, tôi nói không yêu anh không có nghĩa là không yêu, cũng như anh nói yêu tôi nhưng chưa hẳn đã yêu. Giữa chúng tôi vẫn luôn mâu thuẫn như vậy, anh vội vàng muốn đặt tên cho một mối quan hệ mơ hồ, còn tôi lại cứ khư khư giữ lấy tình anh em tốt đẹp xưa nay. Cuối cùng thì cả hai đều thất bại.

Gần tròn 1 năm gắn bó, cuối cùng thì tôi đã quyết định không quen biết anh, dứt khoát đẩy anh ra khỏi cuộc sống của mình. Một lần thất vọng là đủ rồi.

Tạm biệt, xin lỗi vì không thể mãi nhớ anh như em đã từng :')


Thứ Bảy, 3 tháng 5, 2014

Những đường kẻ thẳng


Cuộc sống của mỗi người vốn dĩ là một đường kẻ thẳng. Đâu đó trong đời, có thể giao nhau nhưng hữu duyên vô phận, nên lại thẳng tắp mà đi tiếp, ngày một xa nhau, quay đầu nhìn lại đã không thể thấy nhau được nữa, hoặc có thấy cũng không còn đẹp đẽ như thuở ban đầu.

Tôi vẫn đang kiếm tìm một đường thẳng, có thể vì tôi mà rẽ ngang, cùng nhau đi hết con đường còn lại của cuộc đời.

Anh không nhất thiết phải là một khuôn mẫu chuẩn mực nào cả, chỉ cần anh nguyện có thể cả đời ở bên tôi, cùng tôi già đi. Anh và tôi đều không cần phải hoàn hảo, cũng không cần cố gắng thay đổi bản thân vì nhau, chỉ cần mỉm cười chấp nhận khuyết điểm của nhau một cách chiều chuộng là được (cười).

Không cần phải cùng nhau đi đến những nơi đẹp nhất, chỉ cần những nơi chúng tôi nắm tay nhau cùng đi qua, đều là hóa thành nơi đẹp nhất.

Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

An nhiên



Em như đóa hoa cỏ dại bên đường, anh mãi không bao giờ vì em mà dừng lại. Em cũng sẽ không vì thế mà ngừng tỏa hương.

Trong đời mỗi người, ắt sẽ có những khi hữu duyên vô phận, gặp đúng người nhưng không đúng lúc, cuối cùng vẫn phải là ra đi.

Thoáng qua hay sâu đậm, cuối cùng cũng sẽ là quên đi, không nên cố chấp làm gì.

Con đường của anh, anh hãy cứ bước đi, dẫm lên cả nỗi nhớ của em sót lại trên đó, để rồi nhạt nhòa theo năm tháng.

Còn mỗi em ở lại, dứt khoát buông bỏ đoạn tình cảm này, không đau nhưng luyến tiếc :)

Thứ Hai, 7 tháng 4, 2014

Mây vẫn cứ bay

Cố chấp đôi khi là chuyện rất mệt mỏi.
Cho nên em sẽ quên, phải, em sẽ quên anh :)

Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

Yên lòng

Cuộc sống của tôi và anh là hai đường kẻ thẳng, chẳng thể vì nhau mà rẽ ngang.

Đoạn tình cảm này, vốn ngắn ngủi như chính nhân duyên giữa tôi và anh.
Tôi không phủ nhận rằng tôi nhớ anh, nhưng nhung nhớ là việc duy nhất tôi có thể làm song song với việc khác, nên tôi cứ để mặc mình như vậy. Không cần phải cố gắng quên đi làm gì, vì yêu anh, nhớ anh, là việc chẳng có gì phải xấu hổ, phải phũ nhận.

Anh sắp lập gia đình, ngày cá tháng tư có người nói với tôi như vậy.
Anh chưa từng là của tôi, hà cớ gì tôi phải bận tâm.
Nên chung quy lại, cảm giác của tôi có lẽ là yên lòng.
Ừ thì, cuối cùng cũng có người mang lại cho anh hạnh phúc.

Thứ Năm, 27 tháng 3, 2014

Duyên mà không nợ



Có những mối nhân duyên định trước là sẽ phải ra đi.
Anh nói tôi với anh có duyên, hẳn là vậy, nhưng không nợ.

Vẫn biết đời này không nên có chỗ cho từ giá như, nhưng tôi vẫn cứ mơ mộng một chút, cho những buổi chiều nỗi nhớ hòa vào gió chao nghiêng giữa trời.
Giá như anh không ấm áp như thế, tôi đã không xiêu lòng.
Giá như tuổi trẻ của anh không trôi đi vội vã, tôi đã níu lấy anh bằng một cái ôm thật chặt.
Giá như tôi là người xoa đôi hàng lông mày nhíu chặt của anh mỗi ngày sau này.

Nhưng tôi mãi không bao giờ ích kỉ được với người tôi yêu thương.
Tuổi thanh xuân của tôi còn dài, tôi có thể khóc vì thất tình, rồi lại đứng lên. Nhưng tuổi trẻ của anh còn được mấy lần 2 năm ?
Tôi chấp nhận, không cam tâm cũng phải cam tâm.

Chút tình yêu nhỏ này, tôi giữ cho riêng tôi biết, chúc anh nơi ấy luôn nở nụ cười hạnh phúc.
Lần sau gặp lại, chắc chắn chúng ta sẽ chụp một tấm ảnh làm kỉ niệm, anh nhé ..

Thứ Sáu, 7 tháng 3, 2014

Cô đơn


Ngay từ khi sinh ra, con người ta vốn không biết cô đơn là gì. Chỉ khi quen biết thật nhiều, yêu thương thật nhiều, mới thấu hiểu nỗi cô đơn.

Tôi vốn có thể sống một mình đúng nghĩa. Một mình một phòng, một mình một cuốn tiểu thuyết, một mình nghe nhạc, một mình chơi game .. Như vậy hoàn toàn không gọi là cô đơn.
Chỉ khi quen biết một người, vì người mà nhung nhớ, vì người mà sầu muộn, mới biết cô đơn.

Cô đơn có vị gì người biết không?
Vị chua xót :)

Thứ Hai, 20 tháng 1, 2014

Hẫng.


Em chẳng phải là mây
Nên anh cũng chẳng cần là gió
Hãy cứ mãi là anh như vốn có
Cười đùa vô tư không gợn sóng u hoài.

Tình yêu này chẳng ấm áp đâu anh
Gần ngay bên mà như xa vời vợi
Ấm áp anh mang không như em mong đợi
Thôi anh lạnh, em sẽ lạnh cùng anh.

Tình yêu này chẳng ấm áp đâu anh
Gửi nỗi nhớ qua ngày đông giá lạnh
Rồi có tới được ngày xuân rực rỡ
Hay sẽ hóa thành băng
Xuân sang
Tan đi
Mất.


Chủ Nhật, 5 tháng 1, 2014

Gặp, yêu, rồi chia tay.


Gặp nhau, yêu nhau rồi chia tay, suy cho cùng, cũng chỉ là mây hợp mây tan, vốn là quy luật bất biến của cuộc đời.

Sinh ra đã không phải là một người con gái bác ái chúng sinh, trong tim chỉ có thể đặt một người, vì người mà cười, vì người mà khóc, đã từng nguyện vì người mà sống, cũng nguyện vì người mà chết. Nhưng người lại mặc nhiên hờ hững bỏ qua, thì tình yêu khờ dại đầu đời đó, liệu nặng nhẹ được bao nhiêu.

Chia tay rồi, lại tự dằn vặt bản thân, ta sai hay người sai, đã từng yêu hay chỉ toàn là lừa dối, ta tự để mình rơi trong cái vòng luẩn quẩn không có điểm cuối ấy. Sau này nhìn lại, hẳn sẽ có chút hối hận.

Huyễn hoặc mình rằng người sẽ vì ta mà có chút đau lòng, sai rồi, thật sự rất sai rồi.

Yêu nhau lâu hơn, lãng mạn hơn, bay cùng trời đất nhiều hơn, thậm chí chia tay xong khóc nhiều hơn, nhớ lâu hơn... không hề chứng minh rằng tình yêu đó đẹp hơn, vĩnh cửu hơn. Tất cả chỉ là người con gái ấy lì lợm và cố chấp hơn mà thôi. Tình yêu mà đo lường được độ ít nhiều, thì liệu đó có còn là tình yêu?

Một người con gái dễ dàng đi qua người mình yêu, không nói lên người ấy nhạt tình, chỉ là sáng suốt hơn mà thôi. Biết chấp nhận và bước đi, là điều nên cố gắng làm được.

Chia tay rồi, đừng cố gắng xuất hiện trước người ấy nữa, cũng đừng cố tỏ ra bất cần, hoặc đau khổ. Thu lại chỉ là ánh mắt thơ ơ, may mắn thì có thêm chút khinh thường từ người ấy mà thôi. Tình hết, nghĩa cũng theo đó mà tàn. Điều nên làm cuối cùng là giữ lại chút tôn nghiêm cho bản thân.


Yêu thương bản thân tốt nhất, thì mới không bị tổn thương. Nắm được thì buông bỏ được, duy chỉ có bản thân là không được buông bỏ.



Viết cho một ngày cảm thán về tình yêu day dứt của chị gái.



Thứ Tư, 1 tháng 1, 2014

Hello 2014!


Trước giờ, qua năm mới dương lịch với tôi không có ý nghĩa lắm, có chăng chỉ là đôi khi viết nhầm ngày tháng vào bài kiểm tra (cười)
Bây giờ cũng không khác khi xưa là bao nhiêu.

Chỉ là ngày cuối năm tôi nhận ra được vài điều, trước giờ vẫn biết nhưng cứ khăng khăng chối cãi.
Thực ra, tình cảm của mình sẽ thay đổi theo thời gian. Mơ mộng trong mớ tình yêu mình tưởng tượng ra, rồi cũng phải có lúc tỉnh lại.
Trái tim cũng như đôi chân vậy, sẽ dừng lại khi mỏi mệt, có chăng là nó kiên trì hơn một chút.
Nhận ra rồi, sẽ không dễ dàng yêu ai như lúc ban đầu nữa. Tình yêu, vốn không đẹp như những giai điệu bài hát ngoài kia mãi dạo khúc ca dối lừa.

Ngày hôm qua, tôi đã ngừng thích anh, một người rõ ràng từng rất thân thiết. Mà chỉ cần tôi nhấc gót xoay lưng một chút, thì đã trở thành người dưng.
Tình cảm này, lặng lẽ đến, lặng lẽ đi, như nước ..


Năm 2014, sẽ thực tế hơn một chút, biết điều tiết hơn một chút.
Happy new year!